Hãy nhớ rằng cuộc sống những va chạm và những đau khổ mà bạn gặp phải sẽ ít hơn nhiều so với những ước mơ và hạnh phúc mà bạn sẽ có. Cầu mong những điều mà bạn cảm thấy khiếm khuyết trong hiện tại sẽ trở thành thế mạnh của bạn trong tương lai.

Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

Tôi là ai ?

Bỗng dưng khi đặt ra câu hỏi này, tâm trạng tôi trở nên bấn loạn, mọi thứ xung quanh như 1 mớ hổ hốn, chẳng có gì tụ rõ hình hài. Tôi không biết mình là ai, và tôi sẽ là gì trong cuộc đời tôi, và trong cuộc đời người khác.



Có đôi lúc, tôi không hiểu vì sao mình vẫn sống, vẫn có thể yêu thương mọi thứ trên đời, từ những cành cây ngọn cỏ. ..................


Có đôi khi tôi tự hỏi tôi là ai trong cuộc sống này?? Và đâu mới là con người thật của tôi?? Đôi khi có những người cứ mãi mê tìm kiếm một ai đó trong chính bản thân mình, mà không nhận ra giá trị thực của mình... Để rồi cuối cùng họ Cô Đơn... Và tôi cũng vậy...Tôi cô đơn trong chính " lớp vỏ" của mình...Xung quanh tôi...Rất nhiều bạn bè...Nhưng đôi lúc một mình tôi lại càng cô đơn. Tôi tự hỏi vì sao???...Nó trở thành một bí mật đi theo tôi đến năm tôi 18 tuổi... Tôi tự đặt ra biết bao nhiêu câu hỏi " Tại sao mình lại cô đơn khi ở một mình??" ....Để rồi biết bao nhiêu giả thuyết được đặt ra.." Giá như bạn bè mình lúc nào cũng ở bên mình" " Giá như lúc nào họ cũng ngồi nghe mình tâm sự" ..."Nhưng lúc nào trước họ mình cũng tỏ ra mình vui vẻ mà mặc dù có đôi khi...Mình rất buồn..".."Sao mà mâu thuẫn thế không biết...



Thật ngớ ngẩn. Mình ghét cái sự vô nghĩa và cô đơn này. Nhưng mình lại không muốn thay đổi nó.
Mình cũng không hiểu nổi mình, thì ai hiểu nổi mình ?
Tại sao mình không thể đơn giản nắm tay 1 ai đó đi trên đường?
Hay hồn nhiên ngồi ăn bánh bên 1 trạm xe bus ?
Tại sao lòng mình cứ luôn nặng triễu ?
Tại sao mình cứ phải vu vơ buồn vì những điều vu vơ ?
Tại sao mình luôn hy vọng vào những thứ chỉ là ảo ảnh và cứ cố tìm nó ?
Và tại sao đêm nay mình lại ngồi viết ra những dòng không đầu không cuối này ?
......

Cuộc sống vẫn trôi với nhịp hối hả của nó. mình vẫn là mình. Và có lẽ sẽ chẳng bao giờ mình hiểu được những điều đó là tại sao ....
Và tới lúc này, mình cũng chẳng muốn biết về những điều đó nữa. Mình sẽ ngồi lại giữa thênh thang của cuộc đời này, uống ly cafe và rít từng hơi thuốc đắng cay cả mùi vị và đón những ngày tiếp theo của cuộc sống ......

_____Gia Bảo_____
19/04

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã ghé thăm blog của mình !!! ^_^