Hãy nhớ rằng cuộc sống những va chạm và những đau khổ mà bạn gặp phải sẽ ít hơn nhiều so với những ước mơ và hạnh phúc mà bạn sẽ có. Cầu mong những điều mà bạn cảm thấy khiếm khuyết trong hiện tại sẽ trở thành thế mạnh của bạn trong tương lai.

Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

Cảm giác hụt hẫng !!!

Cảm giác đó là gì ?

Cảm giác mà khi cảm thấy lạc lõng giữa những người thân quen, tìm một ánh mắt hiểu mình chưa bao giờ khó đến thế. Tìm một sự đồng cảm mà mãi vẫn chẳng thấy đâu.

Cảm giác mà cảm thấy tột cùng hụt hẫng. Là bước chân dường như muốn khuỵu ngã trước những vấp ngã không sao tránh khỏi. Cảm thấy mình quá bé nhỏ trước cuộc đời.

Cảm giác mà khi một mình ngồi lặng và nghĩ về xa xôi. Chẳng biết ngày mai…tương lai mình sẽ là ai, sẽ sống thế nào, sẽ hạnh phúc hay toàn buồn đau. Miên man nghĩ trong khắc khoải và bế tắc.


Cảm giác mà nhớ một người chẳng thể gọi tên, chỉ biết mỉm cười để xua đi đắng chát. Tự nhủ rằng người ta không nhớ mình nhiều đến thế. Có chăng thì chỉ là đôi phút chợt nghĩ qua.

Cảm giác mà lặng lẽ bước giữa phố đông. Cảm giác ấy tủi thân không thể tả. Nhìn dòng người hối hả đi qua. Không biết được ai có thể cho mình chút bình yên nhỏ bé.

Cảm giác mà nhìn người mình yêu mà chẳng thể lại gần. Chỉ biết buông những lời nhợt nhạt cho câu chuyện trôi nhanh. Chợt nhận ra mình đang dối lòng, dối mình, dối người. Nhưng biết phải làm sao đây ?

Cảm giác mà khi mình bị gạt ra một phía. Sau tất cả thì mình lại là bức hình bị lãng quên. Nhìn người khác chộn rộn cười tươi. Mà lòng mình tự biết nụ cười tươi không đáng.

Cảm giác mà phải cắn chặt môi. Để không bật ra ngoài tiếng nấc. Đôi khi thấy mình yếu đuối đến không ngờ. Chỉ muốn bật khóc to cho vơi bớt chua chát.

Cảm giác mà chỉ biết im lặng trong bóng tối. Toàn thân như tê cứng cả rồi. Gương mặt không khóc cũng chẳng cười. Hai bàn tay nắm chặt để biết mình còn đang sống.

Cảm giác mà không còn diễn tả được bằng lời nói. Đau đớn mà chẳng thể sẻ chia. Muốn biết lòng người thật giả trắng đen là điều quá khó. Đời người còn quá nhiều giả dối.
Bỗng muốn mình sống nhẫn tâm. Để đừng bị người khác chà đạp.
Muốn có một người bên cạnh an ủi vỗ về, hứng lấy từng giọt nước mắt của mình, để biết rằng nó đáng giá.
Muốn mình sống khác đi. Vô tư lự. Để rũ hết buồn đau…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã ghé thăm blog của mình !!! ^_^